Một học trò Hientje Nguyen, từ cô gái nhút nhát trở thành diễn giả tràn đầy sự tự tin mạnh mẽ và làm chủ sân khấu, làm chủ đám đông. Các bạn hãy đọc chi tiết những gì cô gái này viết dưới đây, nó cũng là nguồn truyền động lực mạnh mẽ cho chúng ta.
Quá khứ thiếu tự tin
Xưa kia, tôi hiền và nhút nhát, thiếu tự tin, sợ giao tiếp và vãi cả hồn trước đám đông, mỗi lần lên bảng trả lời bài là 1 cực hình, tôi chỉ thích 1 mình & quanh quẩn bên 1 vài người bạn thân thiết là quá đủ!
Hiền tới mức, theo chuyến đi chơi picnic của 1 người bạn thân, vừa bỏ đồ ăn trưa ra, cả lớp em í, chưa đầy trong 1 phút giành giật nhau hết sạch, tôi ngơ ngác nhìn quanh, em ấy từ WC bay tới chửi tới tấp, như hét ra lửa, “Đ.mẹ chúng mày lấy hết phần của chị tao rồi ah, để lại ngay!!!”
Thật, tôi vốn hiền lành, mập ú nhất trường nhưng lại có duyên chơi thân như hình với bóng với một Hot girl xinh đẹp và nghịch ngợm khét tiếng của trường!!!

Ngày chúng tôi xa nhau cũng là ngày tôi quyết định đi HN lập nghiệp, em nói muốn tặng cho tôi con dao và căn dặn tôi phải tự tin mạnh mẽ lên, không được sống quá hiền sẽ bị bắt nạt, lấn át.
Từ ngày đi với em, có ít nhất 02 vụ choảng nhau để bảo vệ.
Một là thiếu phụ chạy xe đâm vào xe tôi, em bật dậy chửi té tát, thiếu phụ kia cũng không vừa, vậy là đại trận chiến diễn ra, gậy gộc, các loại đá ven đường, kiếm dao, tìm kiếm… lao vào nhau đánh, đấm như vũ bão, quay cuồng…
Vụ thứ 2, anh lái cẩu ẩu, tí nữa va vào đầu tôi, em bay ra chửi xối xả… tí nữa thì lại có trận chiến khốc liệt diễn ra, tôi phải nhanh chóng kéo em đi…
Đời tôi có 2 người hùng, thường bảo vệ tôi đều là phụ nữ.
Một người nữa 1 từ thời học sinh cấp 1, thời đó tôi bị cả trường bắt nạt do quá hiền và mập nhất trường, mỗi buổi ra về là cả trường kết thành 1 đội hùng hổ bám đuổi tôi phía sau… thỉnh thoảng có vài lần tôi chạy trong hoảng loạn, vô tình vấp ngã, bị túm lại coi như ngày đó đời tàn và tan xác tại đồi Nghĩa Địa…
Cứ vậy cho tới tận cuối cấp năm 1, may sao có 1 nữ thần xuất hiện, một mình bạn đó chiến đấu lại cả đội hổ báo háu chiến ( 80% tụi con trai + 20% tụi con gái) săn đuổi theo tôi mỗi ngày…
Trời ạ! Các đòn võ nhào lộn, tung dao, múa kiếm, gậy gộc tan nát, dao bay như phim trưởng mà tôi chỉ thấy trong phim trưởng Hồng Kông
Quá bất ngờ, và kể từ ngày chơi thân với bạn nữ giỏi võ và khét tiếng “oanh đá cá cày” nhất thành phố đó, đời tôi được bình yên, vui vẻ!
Khi oánh nhau thì như thú dữ mà khi chơi với tôi bạn lại rất hiền, luôn tươi vui và tốt tính!
Như 1 nữ anh hùng.
Chốt lại: Chỉ tại cái nhút nhát, mập ú nhất thành phố, sợ thể hiện, sợ đám đông, mà gặp bao thảm họa thời nhỏ
Từ đó tôi khá ngưỡng mộ những ai tự tin, giao tiếp tốt, những hành động lời nói của họ hoặc là thu hút điều khiển được đám đông hoặc làm cho đám đông phải nể sợ.
Tôi luôn nghĩ mình ở tư thế đối lập, thu mình, tự ti, giao tiếp kém, sợ đám đông, cũng phần lớn là do ảnh hưởng thảm họa bị bắt nạt ngày nhỏ, nhưng qua khóa học này, tôi biết mình có thể thuộc về nhóm mà tôi từng ngưỡng mộ…
(Thầy căn dặn, là Diễn Giả không nên ngại chia sẻ câu chuyện thầm kín, vì câu chuyện của họ có thể chia sẻ, đồng cảm được cho một nhóm người nào đó.
Thảm họa bắt nạt là câu chuyện kín hầu như không chia sẻ, thì qua khóa học Ultimate Trainer này tôi đã mạnh dạn dám chia sẻ và thể hiện nhiều câu chuyện thú vị hơn)
——————–
Cô gái bắt đầu hâm mộ những người tự tin trước đám đông
Gần 10 năm trước, tôi bắt đầu quan tâm tới các diễn giả cũng vì tôi ngưỡi mộ những người giao tiếp tốt, tự tin trước đám đông…
….khi thấy họ đứng trước hàng ngàn người để chia sẻ những câu chuyện cá nhân, những kiến thức hữu ích, qua đó giúp được ai đó thay đổi cuộc sống của họ để trở nên thành công hơn, tôi vô cùng ngưỡng mộ và tự hỏi tại sao họ có thể tự tin đứng trước hàng ngàn, hàng ngàn người như vậy?
Bản thân tôi đứng trước vài người là đã cứng họng, bối rối, nói lắp bắp, đứng trước vài chục người là chân tay run, mồ hôi vã ra, nói loạn xạ mà không biết mình đang nói cái gì…
Vậy làm sao những con người kia lại có thể tự tin và ăn nói hay đến vậy?
Đến với khóa học Ultimate Trainer
Qua khóa học này đã tiết lộ những bí mật để trở nên tự tin và điều khiển được đám đông khi ở trên sân khấu.
Khóa học diễn ra tới ngày thứ 4 thì tôi mới quyết định lột xác, mạnh dạn đứng lên sân khấu và điều khiển khán giả bên dưới, tuy còn bỡ ngỡ nhưng là sự bỡ ngỡ đáng yêu và luôn được những tràng pháo tay ủng hộ.

Lý do tôi quyết định lột xác rất đơn giản, tôi được nghe câu chuyện khởi đầu có nhiều bỡ ngỡ của người thầy của mình, và sau đó mỗi hội thảo lại hoàn hảo hơn, hãy đừng chờ hoàn hảo mà hãy làm cho nó trở nên hoàn hảo hơn mỗi ngày, và cũng đã đến thời điểm thay đổi sự nhút nhát suốt vài chục năm qua để trở lại sự tự tin, máu lửa như thời Mẫu Giáo ( năng lượng nghịch ngợm có tiếng)
Nếu tôi không bắt đầu từ hôm nay thì ngày mai sẽ khó khăn hơn nhiều.
Giờ đây tôi có thể tự tin đứng trên sân khấu trăm người hay ngàn người để chia sẻ những câu chuyện cá nhân truyền động lực và kiến thức của mình, giúp cho mọi người thay đổi tích cực hơn, thành công hơn với cuộc sống của họ

Khi xưa tôi soạn những khóa học Thời Trang chỉ cho trên dưới 10 người thì sau khóa học này, hay theo đơn đặt hàng, thì giờ chắc chắn tôi sẽ tổ chức những lớp học về phát triển phong cách Thời Trang cá nhân và phát triển kinh doanh thời trang cho hàng trăm người, ngàn người quan tâm.
Để có được sự tự tin trên sân khấu
Tôi cần năng lượng lớn và sự rèn luyện không mệt mỏi.
Cũng như mọi khóa khác của thày Phạm Thành Long, chúng tôi học từ sáng tới sáng hôm sau, ăn uống, wc đều phải tranh thủ, ngủ chỉ 2 -3h/đêm, thậm chí có nhiều đêm trắng để hoàn thành bài vở.
Giữa khóa học chúng tôi có 1 thứ thách leo/chạy bộ 16 km đường đèo Ba Vì vào 6h sáng mùa Đông lạnh buốt
Trước khi tham gia tôi đang bị viêm phổi và cảm sốt, vừa trải qua 2 đêm Live tới 2h sáng trong cơn sốt, bệnh khá nặng nhưng tôi vẫn quyết tâm tham gia…
Leo/chạy được tầm 6km tôi bắt đầu hoa mắt, đau buốt đầu và bắt đầu đi xin ăn và nước uống của bất cứ ai đi ngang qua.
Phía trước tôi xuất hiện 1 “bà bụt”
“Nếu chị chạy lên tới đây chị sẽ được ăn kẹo” chân gà đang bới giun đi 2 hàng, lết từng bước tôi vội vàng lao tới chộp lấy 2 cái kẹo ăn và xin thêm một ít nước uống.
Tỉnh người hẳn, tôi tiếp tục chẵng đường.
Gần tới đích chân muốn quỵ thì thêm một thử thách nữa đó là mang ghạch 7kg lên xây đền thờ BÁC HỒ.
Còn hơn 1km cuối cũng là đoạn đèo cao dốc nhất, nhiều người tụt huyết áp và phải sơ cứu
Tôi cũng sợ mình như vậy vì cơ thể cũng đang rất yếu, nhưng may sao tôi vẫn kiên trì leo lên tới đỉnh, trong trạng thái khỏe mạnh.
Lên đó tôi phát hiện ra cũng chỉ có vài người đã tới đích, còn lại ở phía sau đang nỗ lực leo lên…

Thật không ngờ bệnh yếu nhưng bằng sự nỗ lực mình vẫn leo lên tới đích mà không hề gặp sự cố nào cả.
Trên đường về, một số người vẫn lết, để lết nhanh hơn thì tôi bật nhạc Dance vừa nhảy vừa vui ca hát trở về, vui vãi cả đài…
Bài học là, bệnh thì vẫn làm được mọi việc bình thường nếu có quyết tâm và hãy chuẩn bị đồ ăn và được ăn uống tốt cho hành trình, sẽ hạn chế tụt huyết áp và giúp được nhiều người khác trên hành trình của mình…
Một phần không thể thiếu đó là đồng đội, các anh chị em đi cạnh luôn đọc các bài học về nghị lực ý chí, luôn chửi rủa mình là gà, đi 2 hàng và chân yếu ớt như bới bới tìm giun, mỗi lần nghe chửi xong chân lại thẳng và lại chạy lết thêm vài bước.
Nhờ truyền động lực, lời chửi rủa đáng yêu của họ mà tôi lại được tiếp thêm sức mạnh để vượt đích.
Cảm ơn Người Thầy Vĩ Đại Phạm Thành Long và tất cả các anh, chị, em tại khóa học ULTIMATE TRAINER, học để trở thành DIỄN GIẢ hàng đầu đã đồng hành và ủng hộ tôi trong những bước đi đầu tiên.
Tôi tin chắc chỉ trong 1 – 2 năm tới sẽ có nhiều diễn giả xuất chúng tại lớp học này, sẽ giúp cho hàng triệu người cải thiện cuộc sống của họ ngoài kia cải thiện cuộc sống của mình…
Giờ đây tôi đã khác, tự tin trước đám đông và thoải mái thể hiện, chia sẻ kiến thức, truyền cảm hứng tới nhiều người…