Tôi đang ngồi trong xe, tay lái chậm rãi ôm từng khúc cua trên con đường dẫn đến vùng đất Tây Tạng. Ngoài kia, trời lạnh, nhưng bên trong, lòng tôi lại thấy ấm lạ. Có lẽ vì những suy nghĩ đang len lỏi trong đầu – những suy nghĩ về con đường đời, về những cảm xúc chúng ta gặp phải, và cách chúng ta chọn để đối diện với chúng.
Hành trình này, với tôi, không chỉ là để khám phá Tây Tạng, mà còn là một hành trình khám phá chính mình. Dọc đường, mỗi câu chuyện, mỗi bài học lại như một ánh sáng giúp tôi nhìn rõ hơn bức tranh lớn của cuộc sống.
Chiếc còi im lặng trên đường Lào
Ngày hôm qua, chúng tôi băng qua đất nước Lào – đất nước của sự yên bình và tĩnh lặng. Hướng dẫn viên nói với chúng tôi: “Ở đây, đừng bấm còi. Cứ bình tĩnh mà đi. Người Lào không cự cãi, không nói to. Họ sống hiền lành, nhường nhịn nhau trên đường.”
Tôi thử làm theo. Lần đầu tiên lái xe mà không sử dụng đến chiếc còi, tôi buộc phải đi chậm lại, quan sát nhiều hơn, và điều kỳ lạ là… tôi cảm thấy nhẹ nhõm. Không ai thúc ép tôi. Không tiếng còi nào chói tai. Không vội vàng. Tôi nhận ra rằng, chính sự tĩnh lặng ấy đã khiến con đường của người Lào trở nên yên bình.
Nhưng rồi, khi nghĩ về sự yên bình đó, tôi lại nhớ đến một câu chuyện đau lòng – một câu chuyện ở quê nhà mà tôi không thể nào quên.
Cơn giận không kiềm chế – Bi kịch của anh shipper Đà Nẵng
Chuyện xảy ra ở Đà Nẵng, liên quan đến một anh shipper – người chỉ cố gắng làm tốt công việc của mình. Một đơn hàng chậm thanh toán, một hiểu lầm nhỏ, nhưng tất cả đã bùng nổ thành cơn giận không thể kiểm soát.
Anh shipper cảm thấy bức xúc, thất vọng, vì sự vất vả của mình không được ghi nhận, lại còn bị phản ánh tiêu cực. Trong phút nóng giận, anh tìm đến để làm rõ, nhưng rồi lại trở thành nạn nhân của một trận xô xát.
Người khách hàng kia cũng bị cuốn vào cơn bực bội. Có lẽ cô ấy cảm thấy phiền toái, thấy bị quấy rầy, và thay vì chọn cách đối thoại nhẹ nhàng, cô ấy phản ứng bằng sự tiêu cực.
Còn những người hành hung, họ lại bị cuốn vào một cảm giác muốn bảo vệ người thân, để rồi sự giận dữ biến họ thành những kẻ gây ra đau thương.
Khi tất cả để cảm xúc chi phối, hậu quả là một mạng người mất đi, những nỗi đau dai dẳng ở lại, và chẳng ai là người chiến thắng.
Đọc thêm Làm Sao Để Quản Lý Cảm Xúc Tiêu Cực Trong Cuộc Sống? tại đây
Cảm Xúc quyết định chất lượng sống của chúng ta
Tôi tự hỏi: Cảm xúc là gì mà lại có sức mạnh hủy diệt đến thế? Phải làm gì để quản trị cảm xúc của mình?
Giận dữ là cảm xúc dễ nhận diện nhất. Nó đến như một ngọn lửa, đốt cháy lý trí, khiến chúng ta nói ra những lời không nên nói, làm những điều không nên làm.
Thất vọng, lại là một dạng cảm xúc khác, âm ỉ nhưng nguy hiểm không kém. Khi mọi kỳ vọng đổ vỡ, chúng ta cảm thấy mình bị phản bội, và từ đó, lòng tự trọng cũng dễ dàng bị tổn thương.
Sợ hãi cũng là một cơn sóng ngầm. Nó khiến chúng ta phòng thủ quá mức, thậm chí phản ứng gay gắt, chỉ để che giấu sự bất an trong lòng.
Nhưng điều kỳ lạ nhất là, tất cả những cảm xúc tiêu cực này đều có thể kiểm soát được, nếu ta biết dừng lại và quan sát chúng. Khóa hoc Quản Trị Cảm Xúc của tôi đã giúp hàng vạn người biết cách quản lý cảm xúc, biết cách làm chủ cảm xúc của chính mình một cách hiệu quả.
Câu chuyện của Juliant – Vị Tu Sĩ Bán Chiếc Ferrari
Khi nghĩ đến cách đối mặt với cảm xúc, tôi lại nhớ đến câu chuyện của Juliant, trong cuốn sách Vị Tu Sĩ Bán Chiếc Ferrari. Juliant từng là một luật sư thành đạt, với cuộc sống tưởng chừng như hoàn hảo. Nhưng bên trong, ông bị cảm xúc tiêu cực bủa vây: áp lực, bất mãn, và trống rỗng.
Thay vì để cảm xúc ấy phá hủy mình, Juliant chọn cách buông bỏ tất cả để tìm đến sự giác ngộ. Ông học cách tĩnh lặng, học cách cảm nhận từng khoảnh khắc, và từ đó, tìm thấy ý nghĩa thực sự của cuộc đời.
Bài học lớn nhất từ Juliant chính là: “Chúng ta không thể kiểm soát được những gì xảy ra, nhưng hoàn toàn có thể kiểm soát cách mình phản ứng với chúng.”
Đọc thêm Kỹ Năng Giao Tiếp: Ứng Xử Thông Minh Khi Bị Người Khác Chửi tại đây
Điềm Tĩnh Là Sức Mạnh Lớn Nhất
Là một luật sư, tôi đã chứng kiến rất nhiều câu chuyện mà cảm xúc đóng vai trò trung tâm. Đôi khi, chỉ một phút mất kiểm soát cũng đủ để biến một người hiền lành thành tội phạm, một gia đình yên bình thành đổ vỡ, và một cuộc sống đáng quý trở nên mong manh.
Trong vụ việc đau lòng của anh shipper ở Đà Nẵng, một bi kịch đã xảy ra khi cảm xúc không được kiểm soát, có thể phá vỡ mọi ranh giới của lý trí và pháp luật.
Là một người bảo vệ công lý, tôi luôn tự hỏi: Tại sao chúng ta thường để cảm xúc quyết định những hành động mà sau đó chính chúng ta phải hối hận?
Pháp luật có thể mang đến sự trừng phạt, nhưng nó không bao giờ xoa dịu được nỗi đau của những người trong cuộc. Pháp luật, với tôi, không chỉ là những điều khoản cứng nhắc. Nó còn là lời nhắc nhở rằng chúng ta cần hành động dựa trên lý trí, không để cảm xúc dẫn dắt. Nhưng thực tế là, để làm được điều đó, chúng ta cần nhiều hơn những quy tắc – chúng ta cần học cách quản trị chính mình.
Ngồi sau tay lái, tôi nghĩ về cuộc đời – không phải như một luật sư, mà như một con người. Tôi nhận ra rằng, pháp luật có thể thiết lập trật tự, nhưng chỉ có sự điềm tĩnh và thấu hiểu mới có thể xây dựng bình yên.
Hãy nhớ rằng: Mọi quyết định trong cơn giận dữ đều là quyết định tồi tệ. Và mọi hành động xuất phát từ lòng thấu hiểu đều có khả năng hàn gắn.
Hành trình này giúp tôi nhận ra rằng, đôi khi, chúng ta không cần chạy quá nhanh hay hành động quá vội. Chỉ cần ngừng lại, quan sát, và để lý trí dẫn đường. Vì suy cho cùng, bình yên trên con đường cũng chính là bình yên trong tâm hồn.
Đọc thêm Hành Trình Tây Tạng: Đi Tìm Ý Nghĩa Lần Hai tại đây
Quay lại với con đường Tây Tạng, tôi nhận ra rằng, cuộc đời mỗi người cũng như hành trình này – dài và đầy thử thách. Sẽ có lúc đường gập ghềnh, lúc khúc cua bất ngờ, nhưng nếu giữ được sự điềm tĩnh, chúng ta sẽ luôn tìm được lối đi an toàn.
Chiếc còi trên xe tôi vẫn im lặng. Tôi tự nhủ rằng, không chỉ trên con đường này, mà cả trong cuộc sống, tôi cũng sẽ giữ sự bình tĩnh ấy – không vội vàng, không để cảm xúc tiêu cực điều khiển.
Nếu bạn đang đọc những dòng này, tôi mong bạn cũng sẽ chọn cho mình con đường bình an. Hãy nhớ rằng: Cảm xúc không phải là kẻ thù, trừ khi bạn để nó kiểm soát mình. Và, nếu bạn vẫn chưa biết cách làm chủ cảm xúc của mình, đừng ngần ngại đăng ký khóa học Quản trị cảm xúc để bắt đầu một năm mới đầy tự tin và bình an.
Thân mến,
Phạm Thành Long